Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

'I Can Speak': Ngỡ phim 'trong nhà ngoài phố', không ngờ là một bài thổ lộ chính trị xứ Hàn!

Nhìn một bộ phim Hàn Quốc với tấm poster tông màu tươi sáng (hồng - tiến thưởng), hình ảnh một "bà láng giêng dân" bạn nào cũng thích Na Moon Hee và trai đẹp Lee Je Hoon (phim Tomorrow With You) cộng với tên phim I Can Speak (tên tiếng Việt: Học tiếng Anh thật dễ), thốt nhiên người nào cũng sẽ nghĩ đây là một bộ phim vui nhộn với những mẩu chuyện kiểu "trong nhà ngoài phố".

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 1.

Đúng thế thật, câu chuyện mở đầu bằng cuộc thuyên chuyển công việc để lên chức của một nhân viên công vụ trẻ tuổi Park Min Jae (Lee Je Hoon). Tại văn phòng mới, Min Jae được quần chúng trao cho "trọng trách cao niên" là tiếp đơn của bà Ok Boon (Na Moon Hee), một bà già oắt con hay đi khắp nơi để báo cáo những hành vi thiếu tinh thần của cư dân cũng như tố giác với nhà nước quá phổ biến khiến ai cũng thấy phiền.

Với một ý thức thẳng thắn, ghẻ lạnh và luôn tuân theo quy trình, Min Jae dường như là người duy nhất "trị" được bà Ok Boon. Cho đến một ngày, bà Ok Boon vì nhận thấy khả năng nói tiếng Anh như gió của Min Jae nên muốn cậu ta trở thành giáo viên của chính mình. Nếu như không đồng ý, mỗi ngày bà sẽ đem một đống đơn cáo giác lên văn phòng cho cậu giải quyết.

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 2.

Cứ như thế, những cảnh huống vừa hài hước vừa mang đậm tính cuộc sống làm cho bộ phim trở thành thoải mái. Các vấn đề thời sự của cuộc sống thường ngày trong khoảng xâm lăng hè phố, bán bia rượu cho trẻ vị thành niên, các ý tưởnrg giải tỏa, tình làng nghĩa xóm cho đến nỗi băn khoăn về tiếng nước ngoài của những người già lần lượt được khai thác trong bộ phim.

Gần như đông đảo những trắc trở trên đều tồn tại trong mỗi phường hội Á. Thành thử không chỉ người Hàn Quốc mà cả người theo dõi Việt Nam cũng dễ tìm thấy sợi dây địa chỉ với cuộc sống thông thường.

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 3.
I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 4.

Mường tượng bộ phim này mà được Việt hóa và người thủ vai ngoại già khó tính Ok Boon là nghệ sĩ Lê Thiện, còn anh chàng công vụ đẹp trai nhưng mặt khó khăn đăm đăm kia là Nhan Phúc Vinh thì cam kết sẽ lại là một tác phẩm hốt bạc.

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 5.

Nghệ sĩ Lê Thiện từng được người theo dõi trẻ mến mộ trong phổ quát bộ phim, diễn xuất của bà cũng đa dạng với phổ thông sắc thái

Ấy cơ mà tới khoảng hơn giữa phim, cái ý nghĩ đó "remake" kia cam kết sẽ tắt ngúm khi đạo diễn bất thần "lái" bộ phim sang một thể loại mà khiến cho khách hàng nào cũng phải kinh ngạc. Từ một bà già gian khổ, không mái nhà chồng con, bị mọi người trong khu phố e dè vì hay đi tố giác những hành vi thiếu ý thức, bà Ok Boon trở thành một nhân vật cần thiết mang tính chính trị với quốc gia Hàn Quốc.

Không còn sự ngạo mạn thường thấy, bà Ok Boon ở đoạn sau phim mang phổ thông nét u sầu, bối rối hơn khi phải "thân hành" sang tận nước Mỹ bóng gió để làm cho nhân chứng chiến tranh. Những chi tiết, hero tưởng như hơi thừa ở đoạn đầu biểu lộ sự quan trọng trong câu chuyện về sau.

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 6.

Tựa phim I Can Speak nghe rất dễ chơi, chung hóa ra lại là một điểm cài rất có trọng lượng ở hồi thứ 3 của phim. Trong khi bà Ok Book không chỉ nói được tiếng Anh mà còn dám nói lên những sự thật khủng khiếp bị làm cho ngơ suốt lâu nay. Trong một thoáng diễn ra tại tòa án ở Mỹ, câu thoại "I Can Speak!" của diễn viên Na Moon Hee sẽ khiến cho người theo dõi nổi da gà.

Về diễn xuất, không còn gì phải thắc mắc bởi thực lực của Na Moon Hee được biểu thị cực kì sắc nét trong phim này. Ngoài những nét diễn tếu táo có phần hung hãn thường thấy, Na Moon Hee cho thấy tài năng lão luyện khi phải hóa thân vào bất cứ hero nào nhưng vẫn giữ được đặc thù cá nhân, như thể mọi vai diễn bà đóng đều là viết riêng cho bà.

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 7.

Trai đẹp Lee Je Hoon tuy vẫn còn bị vai của Na Moon Hee lấn lướt nhưng cách thể hiện một viên chức công chức điềm đạm, che chắn phổ quát tâm can và có một tấm lòng trắc ẩn của anh vẫn tròn trĩnh. Không chỉ thuần tuý là đối trọng cho sự ồn ào của Ok Boon, nhân vật Park Min Jae còn là nhân tố làm cho mềm mại câu chuyện và là yếu tố thúc đẩy sự cố gắng của Ok Boon trong thời điểm quyết định.

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 8.

Quay lại với nội dung, đây vẫn thứ có phổ biến chuyện để nói nhất ở phim này. Không phủ nhận cách đạo diễn giấu những nội dung quan trọng về cuối, "set-up" cho người theo dõi một tâm trạng dễ chịu ở phần đầu để giật thột ở đoạn sau là một ý nghĩ đó hay ho. Bí quyết phát triển những tình huống xúc động, hay gây căm thù cũng được chấp hành tốt.

Đương nhiên, yêu cầu bàn tới điều mang tính chính trị, dân tộc trong bộ phim này. Nó không chỉ được đề cập nghiêm chỉnh mà còn hơi quá trớn trong phạm vi một bộ phim hài - tâm lý thông thường. Bạn nào cũng nhân thức tội ác nghiệt chiến tranh luôn là những thứ bãi bể nương dâu nhất của thế giới, và những bộ phim nhắc đến chúng đều thường khắc họa dĩ nhiên những mâu thuẫn về thời cuộc hoặc hậu quả nặng năn nỉ của chiến tranh, mục đích là để người ta run sợ bạo lực.

Còn ở I Can Speak, tin chắc dù người theo dõi hoảng sợ dõi theo những buổi yếu tố trần của Ok Boon trên đất Mỹ, cả tâm cảnh ủng hộ bà. Nhưng vì nó đặt trong bối cảnh một bộ phim hài nhẹ nhàng ở phần đầu nên sẽ không giảm thiểu khỏi cảm giác bị "lừa" hơi quá trớn, gây ra sự khó tính. Thậm chí có thể còn khó chịu hơn cả cách thức mà cư dân Hàn bài xích Nhật Bản trong bom tấn Battleship Island vừa mới đây.

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 9.

Bởi một câu chuyện đặt trong thời bình, dành cho những người xem ở thời bình, những người không kinh qua bom đạn hay những tội ác độc phi nhân tính thì nên được soi dưới góc nhìn của thời bình.

Tội ác độc chiến tranh khủng khiếp tới mức sẽ hằn sẹo lên cuộc sống sau này của nạn nhân, nhưng khi nhắc lại nó trong một kỷ nghuyên không còn mùi của hận thù dân tộc thì nên hạn chế nhạo những sự quá khích và gay gắt, đó mới là thứ mà hòa bình hướng đến.

Rất tiếc nuối, sự nhân bản vốn có trong phim Hàn Quốc lại tất cả bị cố ý bỏ đi trong I Can Speak. Người ta đọc được trong từng thước phim, từng câu thoại, từng tình huống đều toát lên một nỗi hận thù khó khăn lòng vơi bỏ của người địa phương Hàn. Cả cách thức mà biên kịch kiểm soát xúc cảm của người theo dõi, những câu dẫn cuối phim đều với mục đích biểu lộ một bài diễn thuyết hiểm nguy mang ý thức dân tộc hoành tráng được lồng trong một phim tiêu khiển.

I Can Speak: Ngỡ phim trong nhà ngoài phố, không ngờ là một bài diễn văn chính trị xứ Hàn! - Ảnh 10.

Có thể với người địa phương Hàn, đây là tiếng nói mang tính văn hóa mà họ cần. Nhưng với những người nước khác, đơn cử như Việt Nam cũng là một nước trải đời qua chiến tranh, chưa chắc người ta sẽ cùng cảm thấy phẫn nộ. Và đó cũng chính là cái gút khó khăn gỡ nhất của bộ phim này, dù bạn dạng thân nó hay tới đâu thì khi bước ra rạp chưa chắc ai cũng cảm thấy sảng khoái hoặc ủng hộ tuyệt đối.


Có thể bạn quan tâm: máy bơm công nghiệp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét